The Narrow Path and the Meaning of Resurrection
Phaolô nói với chúng ta rằng sự sống lại không chỉ là về thể xác - mà là về sự chuyển mình. Từ hữu hình sang vô hình. Từ yếu đuối sang sức mạnh. Từ tự nhiên sang tâm linh.
Alan Dyer
4/20/20255 phút đọc


Con Đường Hẹp và Ý Nghĩa Sự Phục Sinh
Hôm nay là Chủ Nhật Phục Sinh.
Khắp nơi trên thế giới, các tín hữu Cơ Đốc nhóm họp tại nhà thờ, trong gia đình, hoặc cầu nguyện trong yên lặng để tuyên xưng một lẽ thật đơn giản:
Ngài đã sống lại!
Sự phục sinh của Chúa Giê-su là nền tảng của truyền thống Cơ Đốc. Với nhiều người, đây là ngày của niềm vui và hy vọng—một lễ kỷ niệm của sự cứu rỗi cá nhân và lời hứa về sự sống đời đời.
Nhưng hôm nay, chúng ta hãy dừng lại và đặt một câu hỏi sâu sắc hơn:
Điều đó thật sự có nghĩa là gì—khi nói rằng Chúa Giê-su đã sống lại từ cõi chết?
Có người nói Chúa Giê-su không hề bị đóng đinh. Có người cho rằng Ngài bị đóng đinh, nhưng không sống lại về thể xác. Một số xem đó là biểu tượng. Một số nói đó là tâm linh. Và có người khẳng định đó là sự kiện lịch sử. Có lẽ bạn cũng từng tự hỏi:
Liệu sự sống lại có phải nhất thiết là thể xác? Hay điều quan trọng hơn ở đây là điều gì đó sâu sắc mà chúng ta cần nhận ra?
Hãy lắng nghe sứ đồ Phao-lô trong 1 Cô-rinh-tô 15:42–44:
“Việc kẻ chết sống lại cũng giống như vậy. Thân thể được gieo xuống là hay hư nát, được sống lại là không hư nát; được gieo xuống là nhục nhã, được sống lại là vinh hiển; được gieo xuống là yếu đuối, được sống lại là quyền năng; được gieo xuống là thể xác thuộc về thiên nhiên, được sống lại là thể xác thuộc linh.”
Phao-lô cho chúng ta biết rằng sự phục sinh không chỉ là về xác thịt—mà là về sự biến đổi.
Từ hư nát đến không hư nát.
Từ yếu đuối đến quyền năng.
Từ tự nhiên đến thuộc linh.
Vậy điều quan trọng nhất của sự phục sinh không phải là việc thân xác của Chúa bước ra khỏi mồ, mà là: liệu chúng ta có đang bước đi trên con đường Ngài đã vạch ra hay không?
Điều Gì Thật Sự Cứu Chúng Ta?
Có người nói chúng ta được cứu chỉ bằng đức tin nơi sự chết và sống lại của Chúa Giê-su.
Nhưng Chúa Giê-su không chỉ đến để chúng ta tin Ngài—Ngài đến để chúng ta đi theo Ngài.
“Hãy vào cửa hẹp. Vì cửa rộng và đường rộng dẫn đến sự hủy diệt, và nhiều người đi vào đó. Nhưng cửa hẹp và đường chật dẫn đến sự sống, và chỉ ít người tìm được.”
— Ma-thi-ơ 7:13–14
Sự phục sinh là một dấu hiệu, không phải là con đường tắt.
Chúa không sống lại để chúng ta tránh né con đường trưởng thành thuộc linh.
Ngài sống lại để cho chúng ta thấy điều gì là có thể—rằng chúng ta cũng có thể sống lại. Rằng sự chết không phải là kết thúc, mà là cánh cửa. Rằng nếu chúng ta sống như Ngài đã dạy—bày tỏ lòng thương xót, tha thứ kẻ thù, yêu người nghèo, sống khiêm nhường—thì chúng ta cũng sẽ được biến đổi.
Không phải sau này. Không phải một ngày nào đó. Mà là ngay bây giờ.
Sự Phục Sinh Của Tâm Linh
Chúa Giê-su dạy rằng Nước Đức Chúa Trời ở trong lòng chúng ta.
Rằng chúng ta được kêu gọi chết đi mỗi ngày—chết đi với cái tôi, sự kiêu ngạo, lòng tham, nỗi sợ—và sống lại mỗi ngày trong tình yêu thương, lòng trắc ẩn, chân lý, và dũng cảm.
Đây chính là đời sống phục sinh—sự sống lại thuộc linh thay đổi chúng ta từ bên trong ra ngoài.
Bạn thấy đó, sự cứu rỗi không phải là một giao dịch.
Nó là một sự biến đổi.
Chúng ta không được cứu chỉ vì Chúa đã chết và sống lại—chúng ta được cứu khi chúng ta bước đi trên con đường Ngài đã đi.
Và con đường đó?
Nó hẹp. Ít người tìm thấy. Nhưng ai tìm được, thì sẽ đến sự sống.
Phục Sinh Có Ý Nghĩa Gì Cho Chúng Ta Hôm Nay?
Nó có nghĩa là bạn có thể sống lại.
Bạn có thể sống lại khỏi cơn nghiện.
Bạn có thể sống lại khỏi tang thương.
Bạn có thể sống lại khỏi cay đắng, kiêu ngạo, xấu hổ, tội lỗi.
Bạn có thể sống lại khỏi cái chết tâm linh.
Mồ trống không phải để bạn ngồi yên, mà là để bạn đứng dậy và đi theo Ngài ra khỏi đó.
Vì vậy hôm nay, hãy mừng sự phục sinh—nhưng đừng dừng lại ở sự ăn mừng.
Hãy để Phục Sinh trở thành một bước ngoặt.
Hãy để hôm nay là ngày bạn cam kết bước vào con đường hẹp, con đường của sự biến đổi.
Hãy để sự phục sinh xảy ra trong chính bạn.
Vì đó mới là nơi nó thật sự có ý nghĩa.
Amen.